Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2008
Thoát Dạng = thoát nạn
Thần thông biến hóa một thời vẻ vang
Sự tình ghi mấy trăm trang
Bởi quên một phép nên chàng mãi thua ...
...
Chuyện Tây Du Ký kể rằng Tề Thiên Đại Thánh (TTDT) có 72 phép thần thông, đủ tài để biến ra nhiều hình thể khác nhau mỗi khi cần thiết. Hắn chỉ cần niệm chú, đổi các quan điểm và ý niệm của tri giác mình là xong . Sứ mạng của TTDT vốn là để phò giúp Tam Tạng trên đuờng thỉnh kinh, chiến đấu với đủ loài ma quái quấy phá ngăn trở.
Trên hành trình thế gian này, kể ra thì chúng ta cũng có chút thần thông để thi hành sứ mạng của mình đấy chứ , chẳng phải là không đâu. Từ thủa lọt lòng chúng ta đã từng dầy công tu luyện để mà có thể hóa dạng đều đều , có thế mới hòng đối phó đuợc với mọi thử thách của kiếp sống:
- Khi còn nhỏ thì ta đã từng khoác dạng học sinh, dạng đứa con trong gia đình, dạng thanh niên thiếu nữ ..v...v..
- Khi lớn lên thì lập tức đội nhiều lốt, nhiều vai trò trong xã hội, trong làng xóm, trong quốc gia, và trên thế giới ...v..v..
...khi thì lên voi, lúc thì xuống chó,
... khi thì khóc, khi thì cuời ,
.... kể ra không xiết !
Chúng ta chỉ có khác TTDT ở chỗ là :
ta đã nhập dạng mà không biết,
đang hóa dạng mà không hay,
ngày qua tháng lại cứ khăng khăng ngộ nhận rằng ... mình đích thực là những cái dạng đó .
Duờng như chúng ta đã quên mất cái "phép Thoát Dạng" ,
đã bỏ rớt mất cái chân dạng của mình từ thủa nào rồi ....
Khổ một nỗi rằng :
Cái Chân Dạng này lại hay khoái giả dạng !
Nếu như mà "Chân Dạng" quả tình là một cái gì đích thực, thì nó không thể lệ thuộc vào Không Gian va Thời Gian (KG & TG) , bởi mọi khuôn khổ trong TG & KG đều là ảo tuởng .
Nhưng rắc rối thay cái Chân Dạng này lại hay nhào vào KG & TG duới nhiều giả dạng .
Ngay cả những ý tuởng về "phép Thoát Dạng " này không chừng cũng chỉ là một màn "siêu giả dạng" của cái Chân Dạng đó mà thôi ?
Nếu mà tôi còn có cái ý nghĩ rằng mình cần phải thoát dạng , thì chắc vẫn còn đang mắc vào kế giả dạng của nó đây !
Vậy thì có thể nào để thoát dạng hay không ?
Lẽ dĩ nhiên nếu mà tôi cứ say mê thích thú với các dạng của mình thì câu chuyện sẽ chấm dứt ngay tại đâỵ
Oái ăm thay các dạng mà tôi có đều là rắc rối , đều đang rung rinh ... sắp rụng rời hết cả rồi .
Cho nên mới phải kiếm đuờng thoát dạng cho lẹ !
Truớc tiên là cần thấm thía cho rõ rằng mình đang khoác dạng ?
và rằng mọi hình dạng đều từ khái niệm mà ra ?
(Cái mà ta gọi là "mình" quả tình rất lờ mờ, nó thay đổi liên miên và đúng ra thì đã đuợc kết hợp bằng các tư tuởng của "nguời ta" ?)
Kế đó thì cứ tiếp tục sự truy vấn xem mọi khái niệm và tư tuởng này từ đâu mà có ?
Càng truy vấn thì sẽ càng khó nhận dạng, bởi lẽ sẽ chẳng tìm ra đuợc cái dạng nào để mà nhận nữa !
Rốt cuộc thì chỉ còn cái "sự nhận biết "
chứ không còn có "ai"
hay Chân Dạng gì để mà nhập vào cái dạng nào hết ?
Dính vào dạng là dính trong mạng .
:-)
Thứ Hai, 1 tháng 10, 2007
Cho khỉ nghỉ tuồng
Thiền (ZEN) :
Trong cuộc sống bình thường, đa số chúng ta vốn sinh hoạt một cách rất máy móc, không hề có ý thức hay hiểu biết rõ ràng về các hành động của mình.
Thiền nói chung bao gồm mọi phương pháp, cách thức, và nguyên tắc mà có thể giúp cho chúng ta thay đổi được cái tình trạng này. Nó có thể được coi như là sự tập trung tư tưởng, sự tìm tòi học hỏi, suy nghiệm về tâm thần, sự tự để ý quan sát tâm tư của mình ..v..v..
Ngồi thiền (sitting in meditation) chỉ là một trong nhiều hình thức giúp cho ta thay đổi quan điểm (perspective) và thái độ (attitude), và tránh bị mắc kẹt trong cái đường rãnh bùn lầy của cuộc tranh sống .
Khai Ngộ (Enlightenment):
Thiền giúp cho ta tỉnh ngộ.
Khai ngộ có một tiến trình dần dần. Cũng giống như việc tập võ vậy. Cần phải trau luyện hoài hoài. Càng để tâm ra sức thì kết quả càng bền bỉ tốt đẹp hơn .
Một trong các điểm cốt yếu trong vấn đề khai ngộ là sự thấu hiểu rằng cái "nhân vật" (ego, personality) trong cuộc sống hằng ngày của mình chỉ là một cái vỏ tạm bợ , nhất thời, kết tạo nên bởi các tư tưởng, thành kiến và bao thúc đẩy tư` bên ngoài . Những cái mà mình cứ ngỡ là "của mình" thực ra đều bị điều khiển bởi các áp lực bên ngoài ! Nếu mình cứ hoàn toàn nhận dạng với cái vỏ "nhân vật" đó thì thua rồi, sẽ cứ bị kẹt từ kiếp này sang kiếp khác trong các lớp vỏ đó . Thiền giúp cho ta cởi được cái vỏ này đi, chỉ dùng nó khi nào cần mà thôi .
Nếu là vậy, trong đời sống có khi nào thì không cần cái vỏ "nhân vật" đó ?
Trong động tác thiền ta sẽ không cần "nhân vật" nào hết .
Hầu hết chúng ta xài cái vỏ này không biết ngừng. Ngay trong khi ngủ nhiều lúc nó vẫn tiếp tục đóng tuồng mê mệt .
Trong buớc đầu ta có thể thí nghiệm cố ý cho cái "nhân vật" này nghỉ tuồng nửa tiếng mỗi ngày. Khi bắt đầu thiền ta hãy cố tình ngồi cho yên chẳng hạn , để mà tạm gác qua một bên mọi thói quen về cử chỉ, về tư tuởng, cho cái "nhân vật" đó nghỉ tuồng đi . Ta ngồi yên để mà nhận xét từng ý tuởng, từng động lực nảy ra từ các ham muốn , các khuynh huớng mà cái "nhân vật" đó thuờng có . Quan sát cho rõ cách hoạt động của bộ máy phức tạp mình đang đeo. Lẽ dĩ nhiên cái trò "tiêu khiển" này không phải là dễ ăn , cần có sự kiên trì tập luyện đều đều thì mới ra kết quả .
Muốn cởi đuợc cái vỏ thì cần phải nhìn cho ra nó !
Giáo dục xã hội đã chồng chất lên ta một cái vỏ dầy trăm ngàn lớp . Mỗi ngày phải tập cởi bớt ra thì mới giải thoát được .
Chân lý thật ra khá giản dị . Nhưng đầu óc và tư tưởng của ta thường làm cho nó rối bời, phức tạp . Chân lý chỉ có thể hấp thụ được qua trực giác, chứ không qua ngôn ngữ và tư tưởng. Mọi phương tiện này đều làm méo mó Chân Lý, không thể diễn đạt được nó một cách trọn vẹn tòan hảo .
Thiền giúp cho ta vượt ra khỏi cái mê hồn trận của tư tưởng, của lý luận .
.
Trời đông ..không áo
Tình mất .. tật mang
Sao anh lại để ... thuyền quyên sang đò
Bây giờ ôm gối nằm co
Lòng người sâu lắm ai dò được đâu
Cuộc tình..
... chẳng ngã nhưng đau !
Lòng người sâu anh dò chẳng được
Để bây giờ độc dược cầm tay
Mà khoan... xin hỏi cho hay
Sao yêu, sao ghét , đoạ đày nhau chi
Giòng đời ai oán lâm ly
Nổi trôi ngàn bến chỉ vì thèm say
~