.
Diệu khúc ai bầy cho thế gian
Nửa reo trời sáng, nhạc tuôn tràn
Nửa kia gác trống, buồn đêm vắng
Vũ điệu xoay tròn, vui chứa chan
Nhựa sống dâng đầy trong mắt em
Hồn thơ rung tiếng, hát say mềm
Trùng dương hợp tấu ngàn muôn sóng
Sông núi vang rền đưa đẩy thêm
Cũng bởi lòng ta luôn mải mê
Đợi mây mong gió, mãi không về
Tìm trăng đáy nước mà quên mất
Kịch có muôn màn, muôn cách che
Kiếp này câu nối kiếp mai sau
Luân lưu đeo mãi nỗi u sầu
Tâm tư thầm trách: đời sao ngắn
Bao giấc mơ dài... đem để đâu ?
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét