Một biển bao la, một biển nguời
Một trời trong sáng, cỏ hoa tuơi
Khi ta nhắm mắt còn hay mất
Trở lại bên này bao cuộc chơi
Trở lại bên này thôi cứ chơi ?
Khi thì xuống chó, lúc lên voi
Dù vua hay chúa, hay hành khất
Nghệ sĩ không tuồng, thua đứt đuôi
Nghệ sĩ không tuồng, không chỗ chơi
Tuồng không gây cấn, chẳng ai coi
Làm thân cóc nhái, ta ngồi nghiến ...
Nghiến trẹo quai hàm, mưa sẽ rơi ?
Trẹo hết hai hàm, mưa chẳng rơi
Cạn bầu mong muốn, vẫn chưa nguôi
Soi thân thoáng thấy hồn xơ xác
Ai bảo tên ta - "Cậu của Trời" ?
Qua tới Bên Kia, lạy hỏi Trời
Tiên - Ngài không tạo, tạo chi tôi ?
Nghe ai cuời khẽ: "Con là chúa "
" Đắm kịch mê tuồng, quên mất ngôi "
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét