Chàng:
Ông Trời sinh ra tôi
Chỉ đưa có một nửa .
Còn nửa kia của tôi
Ổng đem dấu đâu mất.
Tôi buồn, tôi khóc, tôi than, tôi năn nỉ ...
Ổng vẫn không chịu trả.
Than ôi !
Trần thế bao la này
Biết tìm nguời nơi đâu ??
Nàng:
Bóng hình anh coi trộm trong cuốn phim
Tuồng đã tan , sao lại cứ lang thang đi tìm?
Hết làng trên, tới xóm duới .
Rốt cuộc lại nhận quàng, thêm khổ cho thân em !
Em là nguời , đâu phải là Tiên .
Anh thuơng em, hay yêu cái anh ghiền ?
Mê mải quên cả bầu trời tiềm thức
Nửa vừng kia ... , nằm khuất trong tim.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét